Áp dụng biện pháp cấm đi khỏi nơi cư trú với đối tượng nào?
(Baonghean.vn) - Anh Nguyễn Minh An ở huyện Đô Lương hỏi: Biện pháp cấm đi khỏi nơi cư trú áp dụng đối với những đối tượng nào? Ai là người có thẩm quyền ra quyết định áp dụng biện pháp cấm đi khỏi nơi cư trú và thời gian áp dụng trong bao lâu?
Trả lời:
-Cấm đi khỏi nơi cư trú là biện pháp ngăn chặn có thể áp dụng đối với bị can, bị cáo có nơi cư trú, lý lịch rõ ràng nhằm bảo đảm sự có mặt của họ theo giấy triệu tập của cơ quan điều tra,viện kiểm sát, tòa án.
Trong trường hợp bị can, bị cáo có lý do chính đáng phải tạm thời đi khỏi nơi cư trú thì phải được sự đồng ý của chính quyền xã, phường, thị trấn nơi người đó cư trú và phải có giấy phép của cơ quan đã áp dụng biện pháp ngăn chặn.
Biện pháp ngăn chặn này ít nghiêm khắc hơn biện pháp tạm giam, người bị áp dụng biện pháp này không bị cách li khỏi xã hội mà họ chỉ bị hạn chế quyền tự do đi lại. Do đó, đối tượng áp dụng biện pháp này thường là bị can, bị cáo:
-Phạm tội ít nghiêm trọng;
- Phạm tội lần đầu;
-Có nơi ở nơi cư trú rõ ràng;
-Thái độ khai báo thành khẩn;
-Và có đủ cơ sở cho rằng họ sẽ không bỏ trốn;
-Không gây cản trở cho việc điều tra, truy tố, xét xử hoặc tiếp tục phạm tội.
-Cơ sở pháp lý căn cứ Khoản 3, Điều 123 Bộ luật tố tụng Hình sự năm 2015:
Theo quy định của Bộ luật tố tụng Hình sự năm 2015 những người sau đây có quyền áp dụng biện pháp ngăn chặn cấm đi khỏi nơi cư trú:
+ Thủ trưởng, Phó Thủ trưởng cơ quan điều tra các cấp.
+ Viện trưởng, Phó Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân và Viện trưởng, Phó Viện trưởng Viện Kiểm sát quân sự các cấp;
+ Chánh án,Phó Chánh án Tòa án nhân dân và Chánh án, Phó Chánh án Tòa án quân sự các cấp, Hội đồng xét xử;
+ Thẩm phán chủ tọa phiên tòa;
+ Đồn trưởng Đồn biên phòng.
Lưu ý khi Thủ trưởng, Phó Thủ trưởng Cơ quan điều tra các cấp áp dụng biện pháp này phải được Viện Kiểm sát cùng cấp phê chuẩn trước khi thi hành.
-Theo quy định tại Khoản 4, Điều 123 Bộ luật tố tụng Hình sự 2015 thì “Thời hạn cấm đi khỏi nơi cư trú không quá thời hạn điều tra, truy tố hoặc xét xử theo quy định của Bộ luật này. Thời hạn cấm đi khỏi nơi cư trú đối với người bị kết án phạt tù không quá thời hạn kể từ khi tuyên án cho đến thời điểm người đó đi chấp hành án phạt tù”.
Tức thời hạn cấm đi khỏi nơi cư trú tại giai đoạn điều tra do cơ quan điều tra quyết định nhưng không được quá thời hạn điều tra.
Thời hạn cấm đi khỏi nơi cư trú tại giai đoạn truy tố do Viện Kiểm sát quyết định nhưng không được quá thời hạn truy tố.
Thời hạn cấm đi khỏi nơi cư trú tại giai đoạn xét xử do Tòa án quyết định nhưng không được quá thời hạn xét xử.
Nếu người bị kết án bị phạt tù thì thời hạn cấm đi khỏi nơi cư trú đối với họ không được quá thời hạn kể từ khi tuyên án cho đến thời điểm người đó đi chấp hành án phạt tù.