Bạn có hạnh phúc không?

0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam

(Baonghean.vn) -Ai cũng ôm chứa mầm hạnh phúc trong lòng, có người nhận thấy, có người không, có người nhận thấy rồi nhưng lại chối bỏ vì cho rằng hạnh phúc phải là điều gì lớn lao lắm chứ chẳng phải thứ giản dị bé mọn thế kia...

Sáng cuối tuần, ngồi quán cà phê quen, ngước nhìn ra con đường trước mặt, thấy có chiếc xe màu xanh chạy qua. Hông xe in dòng chữ to tướng: Bạn có hạnh phúc không? À, hoá ra là content của chiến dịch quảng cáo cho một khu đô thị sinh thái ven đô. Nhưng có hề gì, điều đó chẳng làm cho ấn tượng về dòng chữ kia phai đi, thậm chí, càng nhớ về nó, càng thôi thúc tôi tìm kiếm câu trả lời bằng mọi giá. Tôi nghĩ, đi gần nửa đời người, hẳn đã đến lúc phải dũng cảm đánh giá sự thành bại của mình bằng thước đo hạnh phúc.

Tôi có hạnh phúc không?

love-expressed01.jpg

Tôi nhìn lại thời thơ bé, vô số hình ảnh như lát cắt thời gian ập vào tâm trí. Năm 4 tuổi, bố công kênh tôi lên vai đi trên con đường bụi mù lên nhà ngoại, vừa đi, bố vừa than vãn: Con không xuống đi bộ một tí được à, bố mỏi cổ quá!, nhưng người đàn ông mỏi cổ ấy vẫn nhẫn nại cõng tôi đi đến nơi.

Năm học lớp 3, tôi xấu hổ với bạn bè về đôi dép đứt quai mà mẹ nhỏ keo 502 vào mấy lượt để đính tạm đi tiếp, vết keo lem nhem và màu dép phai mờ luôn khiến tôi cảm giác rằng cả trường đang chăm chú nhìn xuống chân mình giễu cợt. Tối đó, tôi vùng vằng bỏ ăn, tuyên bố không đi học nếu không có dép mới. Mẹ gắt lên, bảo đi học hay không thì tuỳ con, còn dép mới thì không có! Vậy mà sáng hôm sau, dưới đĩa bánh chưng rán ăn sáng là tờ giấy viết vội: Chiều con đi học về, mẹ chở đi mua dép! Đôi dép 35.000 đồng lúc đó, sau này lớn lên tôi mới biết, mẹ mượn tạm của bà Chinh hàng xóm chờ đến ngày nhận lương mới có trả.

Năm tôi 10 tuổi được tuyển thẳng lên cấp 2, bố chở cả nhà đi ăn bún chả nướng liên hoan, chiếc xe cub cà tàng có phần yên ngắn cũn, anh trai ngồi sau mấy lần chực rớt xuống đường, vậy mà cả nhà vừa đi vừa cười nói vui khôn kể.

image-20221029195701-2.jpeg

Năm tôi học lớp 9, thi tốt nghiệp tưởng trượt vì sự cố hy hữu trong quá trình nhập liệu vào điểm của bộ phận chấm thi, bố chở tôi đến phòng giáo dục, trời mưa to, bố mặc chiếc áo mưa đôi, tôi lom khom rúc dưới cánh tay bố, đứng chờ đến giờ hẹn. Bố kiệm lời, thi thoảng quay lại vỗ vào đầu tôi, bảo: Cứ yên tâm, để bố nói với họ!

Năm thi đại học, tôi tự tiện làm trái với định hướng của bố mẹ, lì lợm đăng ký thi vào một trường xa xôi chẳng có lấy một ai thân thích. Mẹ khóc hết nước mắt, bố cáu ầm nhà, anh trai đi vào đi ra lườm nguýt. Tôi đã xác định cắp ba lô đi thi một mình, nhưng sáng đó, bố mang về 3 chiếc vé tàu, bố mẹ đưa tôi đi vào miền đất hứa…

Càng về sau, ký ức của tôi càng rõ ràng hơn. Thật lạ là hồi bé tôi luôn cảm thấy mình nghèo khổ, nhưng sao giờ đây nhìn lại, tôi thấy mình thật giàu có! Nhìn lại tháng ngày đã qua, tôi cảm thấy mình đã sống bằng toàn bộ sức lực mình có; mà sức lực ấy được vun vén, đắp bồi phần nhiều bằng tình yêu thương lặng thầm của gia đình. Bố mẹ tôi ít học, hiếm khi nói được lời dễ nghe, nhưng bằng hành động, họ luôn cho tôi tin rằng họ mãi mãi ở đó: ở phía trước chở che khi tôi thơ dại, ở cạnh bên khi tôi trưởng thành và bướng bỉnh với những quyết định của mình, ở phía sau khi họ đã già đi và tôi lớn lên liều lĩnh bước vào trường đời giông bão. Cuộc đời tôi dẫu buồn dẫu vui, dẫu trầm dẫu thăng, dẫu hân hoan dẫu đau chết lặng, thì tôi chưa bao giờ hoài nghi những giá trị nền tảng mà gia đình tạo dựng nên, để từ đó đủ dũng khí đứng dậy hết lần này đến lần khác.

thoi-quen-de-hanh-phuc-hon-230.jpg

Tôi có hạnh phúc không?

Bấy lâu nay, tôi chưa từng tự hỏi mình câu đó, bởi thấy mọi sự trong đời cứ đều đặn diễn ra vậy thôi, hết đường này mình tìm đường khác, thua keo này ta bày keo khác, bận mải mưu sinh ai rảnh đâu mà dừng lại tự vấn về hạnh phúc. Nhưng hoá ra, khi ta chợt nhớ đến nó, thì thứ cảm xúc tên hạnh phúc kia đã thật sự ở trong ta từ lúc nào không hay.

Ai cũng ôm chứa mầm hạnh phúc trong lòng, có người nhận thấy, có người không, có người nhận thấy rồi nhưng lại chối bỏ vì cho rằng hạnh phúc phải là điều gì lớn lao lắm chứ chẳng phải thứ giản dị bé mọn thế kia. Nhưng những điều lớn lao thì đâu có nhiều và có sẵn, còn điều bé mọn thì lại luôn quanh ta, chẳng phải kiếm tìm xa xôi, chẳng phải níu với ở đâu vời vợi. Mỗi sớm mai, khi ra đường, hoà mình vào dòng xe tấp nập, ngắm nhìn những gương mặt phố, nghe tiếng còi xe lẫn với âm thanh rao bánh sáng, tiếng loa truyền thanh phát nhạc thể dục lẫn với thông báo lịch tiêm phòng… tôi thấy may mắn biết bao khi mình còn sống khoẻ mạnh, ở đây, ngay bây giờ. Những ồn ào đời thường ấy nhắc tôi nhớ rằng bản thân cuộc sống đã là điều diệu kỳ, là món quà quý nhất, là hạnh phúc chân thực. Tôi chẳng cần tìm kiếm hạnh phúc ở đâu xa.

Còn bạn, bạn có hạnh phúc không?

tin mới

Tha thứ và khoan dung

Tha thứ và khoan dung

(Baonghean.vn) - Sự đẹp đẽ, cao thượng, vị tha nhất trên đời này không phải dành để đối đãi với người, mà đối đãi với chính mình. Khi buông xả thứ tha được cho nỗi giận hờn của chính mình, thì đồng thời mình đã đạt được cấp độ thứ tha cao hơn dành cho người.

Trao cho ai đó một cơ hội

Trao cho ai đó một cơ hội

(Baonghean.vn) - Tôi luôn tin rằng, cơ hội như một món quà, giá trị của nó được tiếp nối trường tồn nhờ việc người nhận quà biết ơn và tiếp tục trao gửi chúng đến những người cần khác.

Đâu rồi tinh thần tôn sư trọng đạo?

Đâu rồi tinh thần tôn sư trọng đạo?

(Baonghean.vn) -Thật đau đớn và xấu hổ khi xem những clip đang lưu truyền trên mạng xã hội về vụ việc một cô giáo bị một đám đông học sinh ẩu đả ngay trong không gian một lớp học được cho là ở Tuyên Quang.

Quá tải… chữa lành

Quá tải… chữa lành

(Baonghean.vn) -Chữa lành có thể được xem là nhu cầu của cả một thế hệ - khi con người quá căng thẳng với hiện thực đời sống nhiều bất ổn trong một thời gian dài. Nhưng càng đi vào “thị trường chữa lành”, càng thấy nhiều điều chệch hướng.

Chấp nhận mất đi

Chấp nhận mất đi

(Baonghean.vn) - Hạnh phúc đôi khi không phải là đón nhận sự tròn vẹn, viên mãn, mà rất nhiều khi ta cảm nhận được hạnh phúc nhờ biết cách chấp nhận mất đi. Chấp nhận mất đi là chấp nhận buông bỏ, chấp nhận như nó vốn có, chấp nhận những điều bất như ý. 

Điều không bình thường

Điều không bình thường

(Baonghean.vn) - Chúng tôi dành cho việc tìm hiểu điều kiện sống, nền nếp sinh hoạt học tập của các học sinh từ vùng sâu vùng xa về trung tâm huyện ở trọ để theo học cấp học THPT. Thấy ở đó, là những đứa trẻ thiếu vắng sự quản lý của gia đình.

Hạnh phúc cũng cần phải học

Hạnh phúc cũng cần phải học

(Baonghean.vn) - Muốn hạnh phúc cũng cần phải học đấy. Là học cách trân trọng thân tâm mình, học cách biết ơn vạn vật, học cách chấp nhận rồi vượt qua những buồn khổ trong đời, học cách tin vào những điều tốt đẹp.

Những đứa trẻ 'gánh' ước mơ người lớn

Những đứa trẻ 'gánh' ước mơ người lớn

(Baonghean.vn) - Ước sao đôi vai bé nhỏ của các con không oằn xuống vì ước mơ lớn lao của cha mẹ, mà thật sự thẳng lưng bước tới trên con đường tri thức bằng mong muốn của chính mình, dựa trên sự trợ lực và định hướng đầy yêu thương của đấng sinh thành.

Gỡ bớt mặt nạ ra, và sống!

Gỡ bớt mặt nạ ra, và sống!

(Baonghean.vn) - Có một làn sương mù mờ giáp ranh giữa mặt nạ và mặt thật, giữa nguỵ trang nhân cách và nhân cách, giữa cái tôi bản thể và cái tôi xã hội, giữa mạng ảo và đời thực… Làm sao để mặt nạ chỉ là một phần của bản thể chứ không ăn mòn nuốt chửng bản thể? Phải gỡ bớt mặt nạ ra, và sống!

Nói với con về tiền

Nói với con về tiền

(Baonghean.vn) - Tiền là thứ vô tri nhưng có quyền lực vô song. Tiền giá trị thế nhưng cũng hiểm nguy thế. Người lớn biết rõ vậy, sao lại không sớm dạy trẻ con để chúng thấu suốt, nuôi dưỡng khái niệm tiền bạc một cách đúng đắn? Nếu không biết cách kiểm soát tiền thì tiền sẽ kiểm soát chúng ta.

Chúng mình còn quá trẻ để buồn thêm…

Chúng mình còn quá trẻ để buồn thêm…

(Baonghean.vn) - Xã hội ngày càng tân tiến hơn nhưng con người lại ngày càng thụt lùi hơn trong đời sống tinh thần. Họ yếu đuối, uỷ mị, dễ dàng để sự buồn nản kéo xuống dốc, năng lượng tích cực ít ỏi đến mức không đủ để vực họ dậy trong hố sâu chán chường.

Bảo vệ giấc mơ

Bảo vệ giấc mơ

(Baonghean.vn) - “Đừng bao giờ để ai đó nói rằng, con không thể làm được việc nào đó. Kể cả bố cũng không được phép nói thế. Con có một giấc mơ, con phải bảo vệ nó. Con muốn điều gì đó, hãy có được nó”.

'Tầm thường hoá' sự nổi tiếng

'Tầm thường hoá' sự nổi tiếng

(Baonghean.vn) -Sẵn sàng cởi đồ để livestream bán hàng thu hút được nhiều “mắt” xem; đăng video nói nhảm, thậm chí chửi bới dung tục, bậy bạ để hút view; nam giả nữ, nữ giả nam, mặc đồ sexy uốn éo trước màn hình; các “giang hồ mạng” lên Facebook, TikTok thách thức “xơi tái” người này người nọ…

Học cách lắng nghe

Học cách lắng nghe

(Baonghean.vn) - Từ bé đến lớn, chúng ta được dạy nhiều về kỹ năng nói chuyện, kỹ năng thuyết trình, kỹ năng làm người đối thoại say mê bằng ngôn ngữ; nhưng còn một kỹ năng quan trọng khác nữa mà phần lớn trong chúng ta đều thiếu: Kỹ năng lắng nghe!

Đừng áp đặt!

Đừng áp đặt!

(Baonghean.vn) - Cách thực hiện thí điểm mô hình tiên tiến trên diện rộng đã đặt phụ huynh vào tình thế khó xử. Vì vậy nên cân nhắc hạn chế việc thí điểm trường tiên tiến theo diện rộng, để tránh sự áp đặt, dẫn đến thiếu tính nhân văn.

Cái giá của sự hoàn hảo

Cái giá của sự hoàn hảo

(Baonghean.vn) - Hạnh phúc chân thật thường rất giản dị, không cần bất kì ai công nhận; hạnh phúc giả vờ luôn cần nâng đỡ bởi những bong bóng ảo tưởng của lời khen.

Trung thu của người lớn

Trung thu của người lớn

(Baonghean.vn) - Có lúc, có nơi, Trung thu của người lớn là cuộc chạy đua về tiền tài, vật chất; dưới ánh trăng là những quy đổi sòng phẳng và không sòng phẳng về lợi ích. Ở đâu đó, Trung thu không còn là biểu tượng mà trở thành những vật thể hữu hình, ẩn chứa những tham vọng hữu hình.

Những mùa Trung thu cũ

Những mùa Trung thu cũ

(Baonghean.vn) - Có lẽ thời gian là thứ khiến mỗi chúng ta khi nhìn lại đều thấy khắc nghiệt nhất. Chớp mắt, những đứa trẻ lên chín, lên mười bỗng nhiên trở thành người lớn lúc nào không hay. Những mùa Trung thu cũ lùi xa dần, chỉ còn lại trong ký ức.

Trở thành chính mình

Trở thành chính mình

(Baonghean.vn) - Càng lớn, tôi càng nhận ra rằng, việc nhìn vào ai đó rồi noi theo để tạo tác thành một cái tôi giông giống, na ná họ không khó; điều khó nhất trên đời này là thực sự trở thành chính mình.

Phía sau đám cháy

Phía sau đám cháy

(Baonghean.vn) - Phía sau đám cháy là nỗi đớn đau và xót thương vô tận; là những hồi chuông gióng giả gõ vào nhận thức, lương tri và trách nhiệm của bộ máy công quyền và toàn xã hội; và là tình người - trọn vẹn tình người đã được trao đi với tất thảy ấm áp, yêu thương.

Định vị hạt lúa

Định vị hạt lúa

(Baonghean.vn) - Vấn đề đặt ra là cần sự vào cuộc mạnh mẽ hơn từ các cấp, ngành và người trồng lúa để triển khai diện rộng những giống lúa chất lượng cao phục vụ xuất khẩu, như vậy mới nhanh chóng định vị được vị thế hạt lúa, góp phần nâng cao thu nhập cho người nông dân.

Gieo hạt giống

Gieo hạt giống

(Baonghean.vn) - Sau những tháng ngày gắn bó với cơ sở, gần gũi sâu sát nhân dân, được thực tiễn công tác bồi dưỡng, họ - những cán bộ sở, ngành tăng cường về xã sẽ trở thành những hạt giống tốt!

Làm phượng thì múa…

Làm phượng thì múa…

(Baonghean.vn) - Câu dân gian xưa “làm phượng thì múa, làm nghê thì chầu” vẻ như khá sát để làm kinh nghiệm chọn nhà đầu tư tốt.

Nếu có một điều ước

Nếu có một điều ước

(Baonghean.vn) - Có câu chuyện vui ẩn dụ về sự tham lam vô tận của con người: Bụt hiện ra và cho ta một điều ước, ta sẽ ước gì? Loài người không ngần ngại mà nói ngay rằng: Con ước có nhiều điều ước hơn nữa!

Chọn ngồi thật yên

Chọn ngồi thật yên

(Baonghean.vn)-Chúng ta mải miết kết nối với cả thế giới, mong cầu hiểu tường tận về mọi sự trên đời, mà ít khi kết nối với chính bản thân mình-một tiểu vũ trụ tinh diệu, phức tạp, mầu nhiệm, với vô vàn những tinh cầu dễ tổn thương, cần được chở che bằng sự thấu hiểu đến tận cùng.

Chuyện của ngày mai

Chuyện của ngày mai

(Baonghean.vn) - Theo vận hành tự nhiên, ngày mai nhanh chóng trở thành hôm nay, tương lai nhanh chóng trở thành hiện tại… Nếu cứ ngồi yên một chỗ nghĩ bao điều viển vông mà chẳng có hành động cụ thể để biến chúng thành sự thật, thì ngày mai sẽ chẳng bao giờ đến. 

Quyền tự do thất bại

Quyền tự do thất bại

(Baonghean.vn) -Mọi người thường nghe và ngẫm nghĩ về sự thành công. Điều đó tốt thôi, song dưới góc nhìn cá nhân, tôi cho rằng chúng ta cũng cần tư duy cả về những thất bại nữa.

Lời nói tựa đao gươm…

Lời nói tựa đao gươm…

(Baonghean.vn) -Hai chuyện dậy sóng Facbook tuần qua có một điểm chung, đó là đều phải gánh chịu thị phi cay nghiệt của người đời. Thị phi không hình không ảnh mà sắc bén hơn tất thảy vũ khí trên thế gian này. Lời nói tựa dao găm, tựa gươm sắc, thoả sức buông tuồng vung vãi mà không màng hậu quả.

Chọn sống xanh, làm điều nghĩa

Chọn sống xanh, làm điều nghĩa

(Baonghean.vn) - Nâng cao ý thức sống Xanh cho lớp trẻ mới chính là bước đi đúng đắn cho sự cải thiện môi trường trong tương lai. Nhiệt huyết và tư duy trẻ khiến hành động vì môi trường của các bạn trẻ miệt mài, sáng tạo và thiết thực hơn.