Một năm của Ruben Amorim tại Man Utd: 5 dấu mốc định hình
Sau 12 tháng tiếp quản từ Erik ten Hag, Ruben Amorim xóa đặc quyền, siết kỷ luật phòng thay đồ, điều chỉnh chính sách chuyển nhượng, thẳng thắn trên truyền thông và còn bài toán học viện.
“Đội bóng tệ nhất lịch sử CLB.” Câu nói sau thất bại 1–3 trước Brighton phơi bày sự thất vọng, nhưng cũng cho thấy cách Ruben Amorim đối diện sự thật. Một năm ở Old Trafford khép lại với va chạm, quyết liệt và những tín hiệu tái thiết rõ ràng: Man Utd kỷ luật hơn, định hướng hơn và ít thỏa hiệp hơn.
1. Kỷ luật thi đấu: xóa đặc quyền, giữ suất bằng nỗ lực
Ngay từ ngày đầu, Amorim đặt nền tảng: nỗ lực quyết định tất cả, tên tuổi không có giá trị. Những tranh cãi cũ về việc ưu ái người này, bỏ qua người kia không còn đất sống. Bruno, Marcus Rashford, Casemiro hay các cầu thủ trẻ, tất cả cùng một thước đo: tập tốt, sẵn sàng hy sinh vì tập thể sẽ được đá.
Casemiro là ví dụ tiêu biểu. Từng bị xem là phương án thứ năm ở tuyến giữa, anh giành lại chỗ đứng nhờ thái độ tập luyện và tinh thần làm việc. Thông điệp được đẩy đi: danh tiếng không còn bảo đảm suất đá chính tại Man Utd.
2. Làm mới phòng thay đồ: đặt tập thể lên trước cái tôi
Không chỉ là chiến thuật, Amorim can thiệp mạnh vào văn hóa đội bóng. Những biểu hiện cái tôi lấn át tập thể – từ tài năng trẻ đến biểu tượng đội bóng – đều phải trả giá. Alejandro Garnacho từng phản ứng khi bị dự bị, còn Marcus Rashford bị loại khỏi danh sách thi đấu rồi được cho mượn.
Mục tiêu là một phòng thay đồ kỷ luật, ổn định – điều Man Utd thiếu vắng trong nhiều năm kể từ thời Jose Mourinho. Sự nhất quán trong chuẩn mực hành vi là nền tảng để chiến thuật phát huy.
3. Chuyển nhượng thực dụng: phù hợp hơn là “có tiếng”
Mùa hè 2025, Man Utd mua sắm theo hướng thực tế. Theo yêu cầu về tính phù hợp với Ngoại hạng Anh, INEOS và Amorim ưu tiên các hồ sơ có khả năng hòa nhập: đưa về Matheus Cunha, theo đuổi Bryan Mbeumo đến cùng, và thay Rasmus Hojlund bằng Benjamin Sesko.
Tín hiệu rất rõ ràng: cầu thủ có hai năm không chứng minh được mình sẽ phải ra đi. Những quyết định cứng rắn ấy tạo cảm giác Man Utd đang xây dựng một tập thể cạnh tranh, không còn những hợp đồng chỉ để gây tiếng vang.
4. Truyền thông thẳng thắn: cảm xúc, nhưng đối diện trách nhiệm
Amorim nói thẳng và nói thật. Phát biểu sau trận thua Brighton 1–3 gây chấn động, song nó phản chiếu chuẩn xác mức độ thất vọng. Trong bối cảnh nhiều HLV chọn né tránh, cách ông đối diện vấn đề được xem như làn gió mới. So với việc đổ lỗi cho hoàn cảnh, Amorim chấp nhận thực trạng, đi kèm cam kết thay đổi.
5. Học viện: bài toán còn dang dở
Đến từ môi trường từng phát hiện tài năng trẻ, Amorim vẫn chưa khai thác trọn vẹn học viện Man Utd trong năm đầu. Chido Obi, Harry Amass, Tyler Fredricson đã có cơ hội, nhưng chưa ai thực sự bước hẳn lên đội một. Nhiều gương mặt tiềm năng như Shea Lacey, Jack Fletcher, Sekou Kone vẫn chờ thời cơ.
FA Cup mùa này được kỳ vọng là sân khấu để Amorim mạnh dạn hơn với lớp kế cận – bước đi cần thiết nếu muốn xây dựng một triều đại bền vững.
Tác động và hướng đi
Sau một năm, Man Utd dưới tay Amorim chưa hoàn hảo, nhưng rõ ràng hơn. Kỷ luật nội bộ được siết chặt, chính sách nhân sự được ráo riết sàng lọc, thông điệp “không đặc quyền” được duy trì. Niềm tin từ ban lãnh đạo dành cho Amorim được khẳng định, đặt nền móng cho các quyết định tiếp theo trên thị trường chuyển nhượng và lộ trình đôn trẻ.
Triều đại mới được định hình bằng các nguyên tắc đơn giản: công bằng, kỷ luật và hiệu quả. Với Man Utd, sau nhiều năm xô lệch, việc có một hướng đi như thế có lẽ là thắng lợi quan trọng nhất của năm đầu tiên.


