Vàng mười
Đò đưa em hát trên sông
Lắng câu ví giặm xa mong về gần
Mở lòng ra đón yêu thân
Lung linh đáy nước trong ngần giếng khơi
Cây già muốn chậm lá rơi
Vườn xưa chiều xuống bớt vơi nắng ngày
Bồng bềnh võng lác nôi mây
Lời ru tựa giọt men say hồn người
Chín đầy quả ngọt hoa tươi
Đất quê đọng nén vàng mười nghìn năm.
Vũ An