Trưa Xuân Châu - nỗi niềm nơi chân sóng

Hà Giang - Ngọc Quý - Thùy Vinh 24/03/2018 07:02

(Baonghean.vn) -Đó là một buổi trưa nhạt nắng. Nhưng gió thì nhiều vô kể. Gió thổi sóng trắng xóa vỗ ào ạt vào bờ cát, ràn rạt trên rặng phi lao trùm bóng trên những chòi quán dựng sơ sài đón khách du lịch đã bắt đầu biết đến bãi biển hoang sơ với những món hải sản ngon và rẻ. Làng nhỏ Xuân Châu nép mình bên bờ biển Diễn Kim, con đường rải nhựa sát

Người mẹ của 7 đứa con

Chị là Hoàng Thị Tân, sinh năm 1975. Trên lối mòn chạy ra biển trưa ấy, chị đang tất tả đẩy cái xe kéo, trên xe là 2 đứa trẻ lít nhít con chị. Ngày hôm nay, đây là chuyến thứ 5 chị đẩy xe ra biển. Chuyến đầu lúc 2 giờ đêm, chị mang theo đèn đuốc, lưới trích, cặp lồng cơm và những vật dụng đi biển để tiễn chồng ra khơi. Chuyến thứ 2, thứ 3, thứ 4 là những khi thuyền của những người em chồng lần lượt về bến, chị ra để cùng phụ giúp. Và chuyến này, lúc 13h chiều là khi chồng chị trở về. Chị Tân thả lũ con xuống bãi, lũ trẻ ào ra với bà nội, các chú mự cùng anh chị em của chúng đã ở sẵn trên bãi biển từ khi chuyến thuyền đầu tiên trong gia đình lớn ấy trở về. Chị Tân tất tả đẩy xe ra tận mép nước, kéo thuyền của chồng cùng mẻ lưới trĩu nặng lên bờ. Chị chuyển đồ nghề của chồng lên xe, cất tiếng hỏi thật to, như át đi tiếng sóng: “Bữa nay bố nó về muộn nhất hè. Trúng cá không?”. Hỏi, chỉ như một câu chào vậy thôi, chị cũng không cần câu trả lời của anh chồng đang bận loay hoay xếp lưới. Khi cái thuyền, mà đúng ra là cái bè mảng đơn sơ bằng tre nứa ghép của gia đình chị đã yên vị ghếch đầu trên bãi cùng dãy dài những chiếc bè khác của ngư dân Xuân Châu, thì chị mới thong thả nhìn chúng tôi với một nụ cười rám nắng.

Mới nhất
x
Trưa Xuân Châu - nỗi niềm nơi chân sóng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO