Hương hoa sữa

(Baonghean) - Mùi hoa sữa hăng hắc toả ra từ cây hoa sữa bên cửa sổ làm tôi lâng lâng ngây ngất. Có tiếng chuông cổng reo ngắt quãng, con gái tôi đi ra dẫn vào một người đàn ông cao to, dáng điệu mệt mỏi. Người đàn ông mặc quần màu xám, áo xanh da trời, tay xách một chiếc làn nặng trĩu:
- Thưa ông Ba Đôn! Tôi là Năm Chiêu, chồng Út Huệ. Tôi vừa ở Sài Gòn ra. Út Huệ đang bệnh nặng, khó có thể qua khỏi, nên rất muốn gặp ông lần cuối. 
Năm Chiêu, chồng của Út Huệ? Một cuộc gặp gỡ bất ngờ, ngoài sức tưởng tượng của tôi...
Hoa sữa
Hoa sữa
Từ một nữ sinh văn khoa được tôi dìu dắt trở thành một nữ biệt động dũng cảm, Út Huệ đã tham gia hàng chục trận đánh, lập được nhiều chiến công, trở thành đứa con cưng của biệt động thành. Út Huệ thường bắt tôi kể về Hà Nội, về thời thơ ấu của tôi. Nghe tôi nói về cây hoa sữa ven đường cạnh cửa sổ nhà tôi, chỉ với tay cũng bứt được hoa, Út Huệ thốt lên: “Tuyệt quá ha!”. Tôi bảo: “Thế thì từ nay, anh sẽ gọi em là Hoa Sữa”. Út Huệ cười hạnh phúc, ngả đầu vào vai tôi thì thầm: “Sau này hết chiến tranh, Huệ theo anh về làm dâu Hà Nội. Mùa Thu, Huệ sẽ đứng bên cửa sổ, hít thở mùi hoa sữa đã từng làm anh ngây ngất”. Tất cả những điều sắp đặt của Út Huệ, sau này đều không được thực hiện, bởi người con gái đó đã phản bội đồng đội, phản bội tình yêu của tôi! 
- Rất hân hạnh được gặp anh! - Tôi bắt tay Năm Chiêu mời vào nhà, bảo con gái pha thêm một ly cà phê nữa. Năm Chiêu lôi trong làn ra một gói cà phê và bốn quả sầu riêng đặt lên bàn. Út Huệ vẫn chưa quên sở thích của tôi... Năm Chiêu không tự nói về bản thân, con cái, cuộc sống gia đình, chỉ khi nào tôi hỏi, Năm Chiêu mới trả lời một cách dè dặt. Ngay cả về Út Huệ, Năm Chiêu chỉ nhắc đi nhắc lại: Út Huệ đang bị lao phổi nặng, điều mong ước cuối cùng của Út Huệ là được gặp tôi một lần cuối cùng trước khi từ giã cõi đời này. Tôi cố hình dung Út Huệ bây giờ nhưng thật trớ trêu, thay vì thấy một Út Huệ xanh xao, gầy yếu đang thở thoi thóp trên giường thì tôi lại thấy Út Huệ lộng lẫy trong bộ quần áo cô dâu. Ngày cưới Út Huệ là một ngày đau buồn của đời tôi. Trái tim tôi như vữa ra khi kim đồng hồ chỉ vào con số 11, giờ bắt đầu buổi hôn lễ. Tôi gào lên: “Quân phản bội!”. Tôi căm thù Út Huệ, song dẫu sao tôi vẫn phải công nhận một điều: tôi yêu Út Huệ, say mê, đắm đuối quá rồi. Vết thương tình do Út Huệ bắn phá âm ỉ trong tôi sáu năm, chỉ dịu đi khi tôi bị thương được đưa ra Hà Nội, rồi được đưa đi học ở Liên Xô. Tôi gặp Hiền ở Mátxcơva. Hiền là người Hà Nội, du học ở Liên Xô. Hiền dịu dàng, thông minh, yêu tôi hết mình, tình yêu của Hiền đã đẩy dần hình bóng Út Huệ ra khỏi tâm hồn tôi... Nghe Năm Chiêu nói về Út Huệ, biết rằng Út Huệ đang lâm bệnh nặng, tôi cũng chỉ thoáng một chút thương cảm. Không phải tôi độc ác với Út Huệ, nhưng biết làm sao được khi chính cô ấy đã cướp đi những rung động thiêng liêng, mà mỗi con người chỉ có thể có một lần duy nhất trong đời. Vô với Út Huệ, tôi không sợ tốn kém, điều tôi băn khoăn là ba ngày nữa tôi sẽ đi Pháp tham dự một hội thảo khoa học về việc bảo tồn các di sản văn hoá dân tộc. Tôi nói với Năm Chiêu tôi không vô được ngay, ba ngày nữa tôi phải bay sang Pháp rồi! Năm Chiêu không nói gì, mở to mắt nhìn tôi, vô hồn, lạnh lẽo.
Tôi bay sang Pháp, mùa Thu Hà Nội tiễn chân tôi bằng một ngày trở gió, trời se se lạnh. Máy bay cất cánh, người tôi bồng bềnh, khắc khoải, cảm giác có người nào đó đang nghĩ và nói về tôi. “Anh Ba, em đi đây!”. Tôi giật mình mở mắt, Út Huệ! Có lẽ nào đây là lời báo mộng vĩnh biệt của Út Huệ? Mọi chuyện xảy ra rất nhanh và một điều tưởng như hoang đường đã xảy ra. Đúng giờ phút này, Út Huệ ra đi, lời cuối cùng dành cho tôi đúng như câu tôi nghe mơ màng trên máy bay. (Chuyện này Năm Chiêu kể lại, khi tôi từ Paris trở về nước và vào thăm Út Huệ). 
Ngày Năm Chiêu rời Hà Nội quay lại Sài Gòn, không thấy tôi vô cùng với chồng, Út Huệ buồn rũ rượi nhưng vẫn hy vọng tôi sẽ vô. Út Huệ chờ mãi. Sáng hôm đó, Út Huệ hôn mê, gọi tên tôi nhiều lần. Năm Chiêu biết Út Huệ sắp ra đi, tìm một người hao hao giống tôi, nhờ một hoạ sĩ ở đoàn cải lương đang biểu diễn ở nhà hát thành phố hoá trang thành tôi theo lời miêu tả của Năm Chiêu rồi đưa đến bên giường Út Huệ. Đôi mắt Út Huệ khẽ động đậy, nhìn thấy “tôi’, Út Huệ mỉm cười: “Anh ba, em đi đây”, đôi mắt Út Huệ nhẹ nhàng khép lại. Năm Chiêu ôm chặt lấy Út Huệ gào lên: “Út Huệ ơi, em là người chiến sĩ vô danh!”.
- “Người chiến sĩ vô danh”?- Tôi không hiểu anh muốn nói gì! Tôi nói với Năm Chiêu. 
- Tôi đã định bao lần nói ra sự thật này, Út Huệ đều gạt đi. Nay Út Huệ đã khuất, tôi không muốn linh hồn của Út Huệ cũng bị mang tiếng là phản bội. Hẳn ông chưa quên cuộc họp của ông với hai nhân vật quan trọng, tại ngôi nhà ven sông Sài Gòn, vào một đêm đầu năm 1970 chớ? 
Tôi đứng lặng im, đáp lại lời Năm Chiêu bằng một cái nhìn dò hỏi. Không bao giờ tôi quên được cuộc họp ấy, đó là cuộc họp giữa tôi với anh Tư Hương và Z.5, bàn kế hoạch đánh vào Tổng Nha cảnh sát, cuộc họp tiến hành được mười phút thì súng rộ lên ở ngoài đường, cả ba chúng tôi lần ra bờ sông bơi sang bên kia, ẩn tại nhà một cơ sở. Út Huệ được giao nhiệm vụ bảo vệ vòng ngoài. Chúng tôi đoán chắc Út Huệ phát hiện ra ngôi nhà đã bị bao vây nên nổ súng báo hiệu. Sau đó Út Huệ mất tích. 
- Nếu không có Út Huệ - Năm Chiêu nói, giọng khản đặc - thì chắc chắn các ông đã bị bắt. Tôi thương Út Huệ khi Út Huệ đang học năm thứ nhất ở Văn Khoa, yêu say đắm, cuồng nhiệt, nhưng Út Huệ không một chút yêu tôi. Tôi đau khổ lắm, nhiều lần tìm cách bắt cóc Út Huệ, chiếm đoạt. Xong chưa kịp thực hiện được thì Út Huệ biến mất khỏi giảng đường, tôi gần như phát điên, tìm kiếm ở nhiều nơi đều không thấy. Cuộc chạm trán bất ngờ với Út Huệ đêm đó đã biến Út Huệ thành vợ tôi, người dâng hiến toàn bộ cuộc đời mình để giải thoát cho các ông. Tôi đồng ý với cuộc ngã giá của Út Huệ, nổ súng để các ông tháo lui. Ngay đêm đó, tôi đưa Út Huệ về nhà, hai tuần sau, chúng tôi làm đám cưới. Ông đã từng yêu, chắc ông hiểu, người ta có thể làm tất cả, kể cả những chuyện điên rồ nhất, để lấy được người mình yêu...
Năm Chiêu ngừng lời, đưa mắt nhìn tôi. Út Huệ ơi! Năm Chiêu nói đúng, em là người chiến sỹ vô danh, với Tổ quốc, nhân dân và với tình yêu của anh. Tôi quỳ xuống mộ Út Huệ, hôn lên cành hoa sữa Năm Chiêu mang vô từ Hà Nội. Những chùm hoa dù đã khô héo nhưng vẫn còn thoảng đâu đây mùi hương ngan ngát...
Truyện ngắn của Vũ Đảm (Hà Nội)
V.Đ

tin mới

Thăm hỏi, động viên người lao động thi công dự án đường dây 500kV mạch 3

Chủ tịch Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam thăm hỏi, động viên công nhân lao động trên công trường Dự án đường dây 500Kv mạch 3

(Baonghean.vn) - Đoàn công tác Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam, Tập đoàn Điện lực Việt Nam, UBND tỉnh, Liên đoàn Lao động tỉnh đã thăm hỏi, động viên đoàn viên, người lao động thi công dự án đường dây 500kV mạch 3, nỗ lực để công trình được đóng điện trước ngày 30/6/2024.

Cửa Lò

Trong 3 ngày tổ chức lễ hội, Cửa Lò đón trên 65.000 lượt khách, doanh thu trên 70 tỷ đồng

(Baonghean.vn) - Sau ngày khai hội, khách du lịch gần, xa liên tục đổ về biển Cửa Lò để tham quan, nghỉ dưỡng, hứa hẹn năm 2024, Cửa Lò đạt mục tiêu đón 4,15 triệu lượt khách; khách lưu trú đạt 1,45 triệu lượt; doanh thu dịch vụ du lịch đạt 4.200 tỷ đồng, tăng 18% so với năm 2023. 

3 năm, các câu lạc bộ ví, giặm ở Thanh Chương vẫn mỏi mòn đợi chờ hỗ trợ

3 năm, các câu lạc bộ ví, giặm ở Thanh Chương vẫn mỏi mòn đợi chờ hỗ trợ

(Baonghean.vn) - Từ năm 2021, Hội đồng nhân dân tỉnh ban hành Nghị quyết số 29/2021/NQ–HĐND tỉnh quy định chính sách hỗ trợ đối với nghệ nhân, CLB trong lĩnh vực di sản văn hóa phi vật thể. Tuy nhiên, đến nay, một số CLB trên địa bàn huyện Thanh Chương vẫn chưa được thụ hưởng chính sách này.

BNI vùng Thanh Nghệ Tĩnh kỷ niệm 10 năm thành lập

BNI vùng Thanh Nghệ Tĩnh kỷ niệm 10 năm thành lập

(Baonghean.vn) - Cùng với việc tạo ra hàng trăm nghìn cơ hội kinh doanh và trị giá doanh số giao dịch, kinh doanh lên tới hàng nghìn tỷ đồng, BNI vùng Thanh Nghệ Tĩnh còn tích cực tham gia nhiều hoạt động thiện nguyện, an sinh xã hội trên địa bàn.

Ca sỹ Đinh Hiền Anh ra mắt bộ đôi album Lời ca đất nước và Dòng chảy miền thương nhớ

Ca sỹ Đinh Hiền Anh ra mắt bộ đôi album Lời ca đất nước và Dòng chảy miền thương nhớ

(Baonghean.vn) - Chiều 20/4, tại TP Vinh, ca sỹ Đinh Hiền Anh tổ chức buổi họp báo ra mắt 2 CD phòng thu Lời ca đất nước và Dòng chảy miền thương nhớ. Bộ đôi CD ca ngợi vẻ đẹp quê hương, đất nước sau chiến tranh, hướng tới kỷ niệm 49 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4).

[Infographics] Chiến thắng Điện Biên Phủ - Cột mốc vàng của lịch sử dân tộc Việt Nam

[Infographics] Chiến thắng Điện Biên Phủ - Cột mốc vàng của lịch sử dân tộc Việt Nam

(Baonghean.vn) - Cách đây 70 năm, dưới sự lãnh đạo của Đảng, đứng đầu là Chủ tịch Hồ Chí Minh, trên cánh đồng Mường Thanh, quân và dân ta đã lập nên một trong những chiến công hiển hách, vang dội nhất trong lịch sử đấu tranh chống ngoại xâm của dân tộc - Chiến thắng Điện Biên Phủ.

Khai mạc triển lãm 'Ngô Quyền - Anh hùng dân tộc kiệt xuất'

Khai mạc triển lãm 'Ngô Quyền - Anh hùng dân tộc kiệt xuất'

Thiết thực chào mừng kỷ niệm 1085 năm Ngô Quyền xưng Vương và định đô tại Cổ Loa (939 - 2024), sáng 19/4, tại Khu di tích Quốc gia đặc biệt Cổ Loa (Đông Anh, Hà Nội), Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long - Hà Nội đã khai mạc triển lãm, chuyên đề “Ngô Quyền - Anh hùng dân tộc kiệt xuất”.