Gửi đồng nghiệp của tôi

26/02/2015 22:20

(Baonghean) - Tôi đã đọc được trên diễn đàn sinh viên y khoa quốc tế câu nói rằng: "Nếu bạn muốn trở nên giàu có thì đừng làm bác sỹ", một câu khác: "Đừng bao giờ nghĩ bạn sẽ có thể thay đổi được thế giới nếu bạn là bác sỹ." Vì thế, nếu ai đó muốn thành người giàu có, hãy bỏ ý định để trở thành một bác sỹ. Hoặc nếu bạn nào muốn làm một điều gì đó rất to lớn như thay đổi cả thế giới, thì tôi cũng khuyên bạn nên nghĩ lại khi bạn có ý định ghi danh vào một trường y khoa.

Nghề bác sỹ là một nghề đặc biệt, ở đó không có đất dành cho sự tư lợi, tranh giành, bon chen và đố kị mà chỉ có sự hy sinh, sự cống hiến và sự đồng cảm với nỗi đau của đồng loại. Khi bạn bị người đời nguyền rủa, bạn cũng đừng vội nóng nảy và tức giận, cũng chẳng cần phải thanh minh mạnh mẽ quá, vì bổn phận của bạn là phục vụ và giúp đỡ người khác. Bạn nên tuân lệnh, không phải tuân lệnh người khác mà chính trái tim của bạn. Bạn không thể thay đổi thế giới, nhưng bạn có thể thay đổi tiến triển của một bệnh, bạn có thể giúp cho người khác giảm đi nỗi đau và sự rối loạn bằng những liều thuốc hay các tác động tâm lý và biết đâu trong số họ có người sẽ thay đổi được thế giới.

Khi bạn có tiền (bạn giàu có) và/hoặc có quyền lực (bạn có khả năng thay đổi thế giới) cũng không có nghĩa là bạn sẽ thực sự hạnh phúc. Nhưng khi một người bệnh của bạn mắc một căn bệnh hiểm nghèo, bạn đã đánh bại nó sau một thời gian khó khăn, bạn sẽ cảm thấy thực sự hạnh phúc. Bạn chắc chắn sẽ mỉm cười khi nhìn thấy từng ngày người bệnh khoẻ dần lên.

Tôi muốn chia sẻ với các bạn một câu chuyện về một vị bác sỹ trẻ, người đã có những thành công trong cuộc sống và sự nghiệp vì có cả tiền tài và danh vọng, nhưng trước khi chết vì căn bệnh ung thư anh ấy đã kịp hiểu ra ý nghĩa của hạnh phúc thực sự là gì và cái gì có thể làm thay đổi cuộc sống của chúng ta. Nhân vật đó là bác sỹ trẻ người Singapore, Richard Teo Keng Siang

Như một người anh, một người đồng nghiệp, anh ấy đã phơi bày tâm can của mình qua những lời nói từ trái tim, từ những trải nghiệm qua nhiều cung bậc khác nhau của cả sự thành công lẫn thất bại, để nói với các sinh viên một lớp nha khoa ở Singapore rằng: “Đừng quên khi thành danh, các em đưa tay đến những người cần giúp đỡ. Bất cứ việc gì các em làm đều có thể mang đến sự khác biệt cho họ. Bây giờ ở vị trí người tiếp nhận, tôi hiểu rõ. Đừng để xã hội bảo ban các em cách sống. Điều này đã xảy ra với tôi. Tôi ngỡ như vậy là hạnh phúc. Hạnh phúc thật sự không có được khi chỉ sống cho mình”.

Các đồng nghiệp của tôi và các bạn sắp tới sẽ là đồng nghiệp của tôi ơi! Các bạn đừng tự giày vò mình trong sự lên án của mọi người xung quanh về sự xuống cấp của y đức hiện nay. Tôi muốn nhắc lại, bổn phận của bác sỹ là cống hiến và giúp đỡ người khác, khi chúng ta mất điều đó, chúng ta không còn là bác sỹ nữa. Các bạn và tôi đều hiểu rằng chúng ta đang đứng ở đâu. Nghề y vẫn luôn luôn là một nghề cao quý trong những nghề cao quý. Nếu bạn không chịu được áp lực nghề nghiệp nữa, bạn có thể từ bỏ nghề y. Chúng ta không hề run sợ khi chiến đấu với sự chết đang đến từng giây với người bệnh, chẳng lẽ chúng ta sợ áp lực của một số ít người đang quy chụp cho cả ngành Y. Tôi vẫn tin có nhiều người tốt vẫn thông cảm và chia sẻ với những công việc hàng ngày của các bác sỹ.

Vì vậy, hãy nghĩ đến những gì sẽ phải làm cho bệnh nhân của bạn chứ đừng nghe những gì người khác nói về bạn. Bạn có thể được vinh danh sau cả một đời cống hiến vất vả, nhưng bạn cũng có thể bị dìm xuống hố chỉ sau một sơ suất nhỏ. Cuộc sống là vậy. Bạn buộc phải lựa chọn cách sống cho riêng mình. Cách sống cho riêng bạn không phải là sự lựa chọn đúng đắn, mà còn phải sống cho cả người khác nữa. Chỉ khi đó bạn mới cảm thấy thoải mái và hạnh phúc với nghề bác sỹ cao quý này được.

Bác sỹ Nguyễn Ngọc Hoà

(email từ Kyoto)

Mới nhất
x
Gửi đồng nghiệp của tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO