Bài thơ xúc động về Đại tướng
(Baonghean) - Trong tập thơ “Người bất tử” (NXB Hội Nhà văn) có 103 bài, tôi thực sự ấn tượng với bài thơ “Ông vịn lòng dân để thanh thản trở về” của tác giả Nồng Nàn Phố, 25 tuổi, quê Thanh Chương, hiện đang công tác ở Thành phố Hồ Chí Minh.
“Dòng Kiến Giang tĩnh lặng trôi
Có cô gái ngồi bên sông một mình gào thét
Nếu ai hỏi vì sao? Quê hương chúng ta…”
Rồi im bặt
Tay đè lên ngực nghe tim thắt
Nhịp đập của Quảng Bình có phải không Ông?”
Cháu thì thầm thật nhiều với linh hồn Ông: Chuyện dân đón đợi linh xa và quặn lòng khóc thương Ông, chuyện cỏ cây chim muông nhuốm nỗi đau người, chuyện đồng lúa chín ngập trong cơn bão lũ đang hoành hành. Nhưng người nông dân quê Ông vẫn giữ trọn đạo nhân thuần, chuyện muôn đời xưa nay, rất đậm nét văn hóa quê Việt: bà bế cháu ra đầu làng đón mẹ, yêu chiều dỗ cháu đếm từng lá đa làng như thuở ấu thơ Ông cũng được bà nội bế đón mẹ như thế. Lúc Ông về tới quê ruột, cháu kể với hồn Ông: cùng vấp nấm đất quê “được bồi bởi dòng sông nhỏ”, Ông đã vấp cả giọt máu mẹ cha, người làng và cả trang sử chan đầy nước mắt vào lòng. Ông về làm ấm lòng từng mỗi tên quê, về trong sự đợi chờ của cỏ cây, của trai gái, của những “cụ bà còn hai răng vẫn nhai trầu đỏ quạch”, của mỗi góc bếp, mái nhà tranh, “vách nứa thơm… ngọt đắng đời người”.
Sinh ra từ nhân dân, đến phút khép vành mi “Ông vịn lòng dân để thanh thản trở về”. Nồng Nàn Phố không chỉ nói hộ triệu triệu trái tim Việt Nam trong và ngoài nước về nỗi đau mất mát trước “Điều bất hạnh trăm năm không thấy nữa”, mà còn giúp chúng ta nhận ra và hiểu rõ hơn bí mật diệu kỳ cốt cách Con Người lão thực Võ Nguyên Giáp. Người không làm Thánh, Tiên, Phật mà sinh tụ chính nơi “ngọt đắng đời người” Việt Nam này!
“Ông vịn lòng dân để thanh thản trở về ”, bài thơ động thấu lòng người!
NGƯT Lê Thái Phong
TP. Vinh