Người trở về từ "địa ngục trần gian"

(Baonghean) - Câu chuyện mà sau đây tôi kể cho các bạn nghe, có lẽ sẽ chẳng được in trong cuốn sách nào viết về “địa ngục trần gian” Côn Đảo mà các bạn có thể tìm thấy. Cũng chẳng có hướng dẫn viên nào thuyết minh những gì tôi sắp nói sau đây, bởi lẽ đây là câu chuyện của riêng tôi. Của ba tôi. 

"...Ba tôi tên là Huỳnh Văn Biện, là một cựu tù đã sống sót khỏi quãng thời gian đày ải ở chính tại nhà tù địa ngục Côn Đảo này. Ba đi chiến trường từ khi tôi còn nhỏ không biết mặt ba và biệt tăm từ đấy. Cả gia đình đinh ninh ba đã hy sinh ở đâu đó dưới làn tên, mũi đạn kẻ thù…Thế rồi miền Nam giải phóng, trong niềm vui chung của dân tộc không tránh khỏi niềm đau riêng của những người vợ, người mẹ, người con chịu cảnh ly biệt, tang tóc.
Tôi còn nhớ như in ngày ba về. Lúc đó, má đang làm ở ngoài đồng, tôi thơ thẩn đi theo phụ việc vặt thì thấy chị Tư hớt hải vừa chạy vừa la “Ba còn sống, má ơi, ba về rồi!”. Má tôi gắt “Con nói bậy gì vậy, ba con hy sinh rồi! - Ba chưa chết, ba còn sống mà má, ba về nhà ngồi đợi má kìa, má về ngay đi kẻo ba mong!”. Má tôi nửa tin nửa ngờ, bỏ hết đồ đạc, dắt tôi vội vã chạy về nhà. Hồi đó tôi lên mười hai tuổi, không còn quá ngây ngô như trẻ con lên năm, lên ba, nhưng trong tâm thức của tôi, ba chỉ hiện ra như một bóng hình không bao giờ rõ mặt. Tôi chỉ biết rằng, “ba về” là một sự kiện hết sức đặc biệt. Bước vào nhà, thấy một người đàn ông vẻ mặt khắc khổ, ánh mắt phảng phất sự u buồn, có lẽ là vì vừa đi qua những năm tháng không lấy gì làm tươi đẹp. Ông ngước lên nhìn tôi và nói bằng giọng trìu mến “Út đó hả, lớn quá rồi ba nhận không ra, hồi ba đi con còn bé quá”. Tôi oà khóc, chạy lại ôm ba chặt cứng. Thế là tôi đã được gặp ba. 
Sau khi thu xếp công việc, đồ đạc ở quê nhà Cần Thơ, ba dẫn mấy má con ra Côn Đảo, cùng với 152 người tù khác vực dậy sự sống từ chính nấm mồ khổng lồ đã chôn vùi xương máu và tuổi xuân của không biết bao nhiêu anh em đồng chí. Ba tôi được bổ nhiệm làm Phó ban Quản lý khu di tích nhà tù Côn Đảo, trực tiếp hướng dẫn cho mọi người thuyết minh về lịch sử đẫm máu của “lò chôn người” lớn nhất nhì Đông Dương này. Tôi thường thơ thẩn theo ba đi khắp nơi trên đảo, nghe ông kể về những ngày tháng đen tối nhất của cuộc đời mà ông sẽ không bao giờ quên. 
Chị Huỳnh Thị Kim Loan bồi hồi kể lại câu chuyện của cha mình. 	Ảnh: t.a
Chị Huỳnh Thị Kim Loan bồi hồi kể lại câu chuyện của cha mình. Ảnh: T. A
Đó là lúc đi qua Nghĩa trang Hàng Dương, nơi không biết bao nhiêu đồng đội, đồng chí bị xử bắn rồi quăng xác xuống biển. “Mười ngàn người đang nằm im lìm dưới làn nước trong xanh kia Út ạ. Con thấy nước biển ở đây có xanh, có đẹp không? Còn ba, cứ nhắm mắt lại là ba rùng mình tưởng như cả vùng biển này đã nhuốm đỏ màu máu”. Mười ngàn người! Khi tổ chức quy tập, người ta chỉ tìm được 74 bộ hài cốt, còn con số chính xác chỉ có thể dựa trên sổ sách, ghi chú của quản ngục và chúa đảo mà ước chừng. 
Đó là lúc đi qua Sở lò vôi - nơi tù nhân lao động khổ sai phải lặn xuống biển lấy san hô về để chế thành vôi bột. Theo lời ba kể, đó là công việc khổ sai đáng sợ nhất, không phải vì vất vả nhất mà vì vôi bột đó lại được dùng để tra tấn chính anh em đồng chí của mình. Trong vô vàn cách thức tra tấn tàn bạo trong nhà tù Côn Đảo, rắc vôi bột lên người và dội nước bẩn là cách tra tấn thường xuyên được sử dụng nhất. Vôi bột khi gặp nước sẽ nóng bỏng và khiến da thịt của người tù bị lở loét, trong điều kiện vệ sinh nghèo nàn, sẽ bị thối rữa và lâu ngày dẫn đến hoại tử. 
Đó là lúc đi qua bãi Nhát, nơi những tù nhân vượt ngục tìm đến, kết bè, trốn về đất liền. Vào mùa Đông, thuận chiều gió chỉ cần 30 tiếng đồng hồ là có thể cập bờ. Năm 1952, 198 người tù khổ sai đã thực hiện cuộc đấu tranh vũ trang và làm chủ tình thế, nhưng do thời tiết không thuận lợi nên vượt biển không thành. Hơn 100 người bị bắt lại, tra tấn hành hình dã man. Số còn lại bỏ mạng trên vùng biển xưa kia có nhiều cá mập. “Nhưng thà chết dưới hàm răng thú dữ còn hơn bị nhục hình, tra tấn, sống không bằng chết dưới bàn tay kẻ thủ”, ba tôi thốt lên, căm phẫn nhưng đầy bi thương. 
Nhưng khi được ba dẫn vào Chuồng cọp Mỹ, tôi mới thực sự hiểu vì sao người ta gọi Côn Đảo là “địa ngục trần gian”. 384 phòng biệt giam là 384 căn buồng chật chội, kín bưng và hầm hập hơi nóng vào mùa hè. Trong mỗi ô “chuồng” ấy, 15 - 20 con người chen chúc nhau, không có bệ nằm, thậm chí muốn nằm cũng không thể nằm nổi. Bởi những đợt cao trào cấm cố, cai ngục không cho ra ngoài gần hai tháng trời. Chiếc thùng gỗ nhỏ đựng phân và nước tiểu tràn ra sàn, biến căn phòng thành một hố phân không hơn không kém. Muốn nằm xuống phải cởi áo ra để lùa bớt phân và nước tiểu, dành lại một khoảng tạm đặt lưng được. Chỉ những người ốm yếu, bệnh tật nặng nhất mới được ưu tiên nằm xuống. Càng nhiều đồng chí bị bệnh tật, chỗ đứng cho các anh em càng thu hẹp lại từng chút, từng chút. Tôi nhìn không chớp mắt khuôn mặt ba, ở đó vẫn còn hằn in nỗi sợ hãi và căm thù cháy bỏng đối với tội ác của kẻ thù. 
Ông hỏi tôi, giọng sắc lạnh: “Con có biết tại sao nhà tù này các dãy phòng được xây chật hẹp, lối đi giữa hai dãy chỉ vừa lọt một người, cửa phòng giam bằng kim loại dày, chốt cửa lớn, nặng không?”. Tôi sợ hãi lắc đầu. “Là để làm như thế này đây!”, dứt lời, ông mở cánh cửa nặng nề và đóng mạnh, tạo thành một tiếng động tưởng như long trời lở đất. Tôi giật nảy người. “Chưa hết đâu Út à”, ba tôi cười khổ. Ông nắm lấy chiếc then cài, dập ra dập vào nghe chát chúa, đinh tai nhức óc. Những thanh âm lạnh lẽo ấy như vọng lại hàng trăm, hàng nghìn lần, tôi sợ hãi đưa tay lên bịt tai, nhìn ba - khuôn mặt cũng méo mó đi, như thể quá khứ năm nào lại hiện về giày vò, hành hạ.
Ba dẫn tôi ra ngồi dưới gốc cây bàng cổ thụ - có lẽ phải đến hơn trăm năm tuổi. Khoảng sân rộng và tàng lá xanh này khi xưa đã từng gieo vào lòng ba, cũng như mọi người tù khác, nỗi khao khát tự do đến cháy bỏng, thiêu đốt tâm hồn họ hơn bất kỳ cách thức tra tấn, nhục hình nào của kẻ thù. Ba nhặt lên một chiếc lá bàng, bảo rằng ngày đó mỗi lần được thả ra sân, đều tìm cách giấu lá bàng và những ngọn cỏ để ăn, vì cơm tù không có rau lâu ngày làm da bị thâm đen. “Rủi bị cai ngục bắt gặp, không những không có lá ăn mà còn ăn một trận đòn no nê. Chúng bảo: Cỏ này của quốc gia trồng, muốn ăn thì phải chào cờ, phải hát quốc ca”.
Nhưng chúng nhầm. Người tù cách mạng đời nào chịu khuất phục, quỳ gối trước kẻ thù cướp nước. Miền Nam giải phóng, đất nước thống nhất, quân địch trên đảo như rắn mất đầu, tình hình hỗn loạn. Đêm 30/4, rạng sáng ngày 1/5/1975, tin giải phóng truyền đến các trại tù, lan đi như một làn sóng mạnh mẽ. Tù nhân trại 7 mở được cửa, chạy đến các trại khác giải cứu anh em. Trong cuộc điện đàm đầu tiên với đất liền, phía trong kia hỏi: “Anh em Côn Đảo thiếu gì, cần gì?”, ở bên này nghẹn ngào trả lời: “Chúng tôi cần ảnh Bác”. Hy vọng, niềm tin vào ánh sáng, vào những khoảng trời với tán lá xanh, tất cả những nỗi niềm khát khao cháy bỏng trong ngần ấy năm tháng, gói lại trong câu trả lời giản đơn mà khiến tất cả không cầm được nước mắt…
Đó là câu chuyện của ba tôi, một cựu tù đã đến và chứng kiến những thứ còn kinh khủng hơn cả cái chết. Sự sợ hãi, bóng tối, những cơn đau thể xác và tinh thần giết dần mòn sự sống, có lẽ cuộc đời này không còn gì mà họ không thể đi qua, một khi đã trở về từ “địa ngục trần gian”. Tôi là Huỳnh Thị Kim Loan, con của ba tôi - ông Huỳnh Văn Biện. Tôi sống trên Côn Đảo đã được 30 năm và sẽ ở lại nơi này để câu chuyện của ba tôi, câu chuyện của đất nước sống mãi. Đến tận muôn thế hệ mai sau…”.
Thục Anh (Ghi)

tin mới

Sáp nhập thị trấn Diễn Châu và xã Diễn Thành: Niềm tự hào một danh xưng

Quê hương không chỉ là tên gọi...

(Baonghean.vn) - Về thăm thị trấn Diễn Châu vào thời điểm những người dân ở đây đang băn khoăn trước đề án sáp nhập, có thể thấy được được tình yêu, niềm tự hào của họ với những giá trị hữu hình của quê hương.

Mở ra cơ hội việc làm ‘khủng’ cho người lao động Nghệ An - Hà Tĩnh

Mở ra cơ hội việc làm 'khủng' cho lao động Nghệ An - Hà Tĩnh, tại các khu công nghiệp trên cả nước

(Baonghean.vn) - Vừa qua, Công ty Vinayuuki và Công ty cổ phần Dịch vụ 3 Sao ký kết hợp tác độc quyền cung ứng lao động cho các khu công nghiệp, giai đoạn 2024-2030, mở ra cơ hội việc làm "khủng" tại các khu công nghiệp trên phạm vi miền Trung và miền Bắc, cho người lao động Nghệ An - Hà Tĩnh.

Bộ Tư lệnh Quân khu 4 thăm, tặng quà chiến sĩ Điện Biên trên địa bàn thành phố Vinh

Bộ Tư lệnh Quân khu 4 thăm, tặng quà chiến sĩ Điện Biên trên địa bàn thành phố Vinh

(Baonghean.vn) - Hướng tới kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954/ - 7/5/2024), ngày 3/5, đoàn công tác Bộ Tư lệnh Quân khu 4 do đồng chí Đại tá Phạm Văn Đông - Phó Chủ nhiệm Chính trị Quân khu 4 làm trưởng đoàn đã đến thăm, tặng quà các chiến sĩ Điện Biên trên địa bàn thành phố Vinh.

Về vùng quê không còn chó thả rông ở Nghệ An

Về vùng quê không còn chó thả rông ở Nghệ An

(Baonghean.vn) -Mặc dù quy định cấm chó thả rông đã có từ năm 2017, nhưng từ đó đến nay, dường như các địa phương vẫn loay hoay tìm cách xử lý, chó thả rông đã trở thành vấn nạn. Trong khi đó, tại Nghệ An có một vùng quê, suốt 6 năm qua, gần như không còn bóng dáng con chó nào ngoài đường.

Huyện Thanh Chương cần khẩn trương hướng dẫn các CLB dân ca ví, giặm cấp xã tiếp cận chính sách hỗ trợ

Huyện Thanh Chương cần khẩn trương hướng dẫn các CLB dân ca ví, giặm cấp xã tiếp cận chính sách hỗ trợ

(Baonghean.vn) - Trong khi hầu hết các câu lạc bộ dân ca cấp xã hoạt động hiệu quả trên địa bàn tỉnh đều được kiện toàn để tiếp cận với chính sách hỗ trợ theo tinh thần Nghị quyết 29/2021/NQ-HĐND tỉnh thì đến nay một số CLB trên địa bàn huyện Thanh Chương vẫn chưa được tiếp cận.

Sẵn sàng cho màn diễu binh hàng không tại Lễ kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ

Sẵn sàng cho màn diễu binh hàng không tại Lễ kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ

Sau khoảng 2 tuần khẩn trương luyện tập, đến nay các tổ bay của Trung đoàn 916, Sư đoàn 371, Trung đoàn 930, Sư đoàn 372 và Trung đoàn 917, Sư đoàn 370 (Quân chủng Phòng không Không quân, Bộ Quốc phòng) đã sẵn sàng cho cuộc diễu binh, diễu hành phục vụ Lễ kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ.

Điều tra vụ ruộng lúa chết cháy nghi bị phá hoại ở Thanh Chương

Điều tra vụ ruộng lúa chết cháy nghi bị phá hoại ở Thanh Chương

(Baonghean.vn) -Sau khi được tòa án tuyên thắng kiện, lấy lại được ruộng thì chỉ không lâu sau, trên thửa ruộng đó xuất hiện nhiều chông sắt bị kẻ xấu cắm. Khi mà cơ quan chức năng vẫn chưa tìm ra được thủ phạm, thì trong quá trình canh tác, ruộng lúa này lại nghi bị phá hoại một lần nữa.

Tháng Công nhân 2024: Phát huy sức mạnh "Đoàn kết công nhân"

Phát huy sức mạnh đoàn kết trong Tháng Công nhân 2024

(Baonghean.vn) - Với chủ đề "Đoàn kết công nhân - Triển khai nghị quyết", Tháng Công nhân của Công đoàn Nghệ An đã được xây dựng với nhiều hoạt động sáng tạo khác biệt, khẳng định vai trò của tổ chức và vị thế của giai cấp công nhân.

Những câu chuyện hào hùng về một thời để nhớ…

Những câu chuyện hào hùng về một thời để nhớ…

(Baonghean.vn) - Chiến tranh đã lùi xa nhưng ký ức về những năm tháng hào hùng của một thời hoa lửa vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí những người lính năm nào. Nhớ về tình đồng đội là động lực để họ viết tiếp bản hùng ca trên chặng đường xây dựng và bảo vệ Tổ quốc trong giai đoạn hiện nay.

Các CLB dân ca ví, giặm ở Nghệ An 'đi tắt đón đầu' khi tiếp cận chính sách hỗ trợ

Các CLB dân ca ví, giặm ở Nghệ An 'đi tắt đón đầu' khi tiếp cận chính sách hỗ trợ

(Baonghean.vn) - Nghị quyết 29/ 2021/NQ – HĐND, ngày 09/12/2021 của Hội đồng nhân dân tỉnh quy định chính sách hỗ trợ đối với nghệ nhân, CLB trong lĩnh vực di sản văn hoá phi vật thể được ban hành như một "bầu nước mát" đối với những người hoạt động trong các CLB dân ca trên địa bàn tỉnh.

Bản đồ

Hướng về các ngày lễ lớn của dân tộc, thế hệ trẻ gửi nhiều thông điệp về tình yêu đất nước

(Baonghean.vn) - Những ngày tháng Tư lịch sử, đất nước hướng về các ngày lễ trọng đại: Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ. Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua, những hình ảnh hào hùng đó một lần nữa lại được thế hệ trẻ tái hiện với nhiều thông điệp ý nghĩa.

Có một miền xanh Diên Lãm

Có một miền xanh Diên Lãm

(Baonghean.vn) - Thăm rừng bản Hốc, cá mát khe Cướm, làng bản bên những ruộng bậc thang, những cây thị, cây xoài cổ thụ nghìn năm..., nhưng ấn tượng nhất trong chúng tôi vẫn là màu xanh của Diên Lãm, thấy nơi đây xứng để gọi là miền xanh.