Sáng đầy một tâm hồn thi sỹ

(Baonghean) - Trên chiếc giường nhỏ, chàng thi sĩ ấy ngày lại ngày với một cánh tay miệt mài viết nên những câu thơ nguyệch ngoạc nhưng đầy cảm xúc về quê hương, làng bản. 

Cơ duyên cho tôi được gặp anh Lương Văn Thưởng là cách đây một năm về trước. Ngày ấy, khi đọc những câu thơ tự sự của anh trên mạng facebook tôi biết đó không phải là “lời vàng ý ngọc”. Ấy vậy, chẳng hiểu sao sau nhiều lần trò chuyện với Lương Văn Thưởng, thơ của anh cứ bám riết lấy tâm trí tôi. Những câu hỏi về con người ấy gợi trong tôi bao tò mò. Và tôi đã quyết định đến để gặp anh.

Lương Văn Thưởng nằm làm thơ bên chiếc máy tính mới. Ảnh: Đào Thọ
Lương Văn Thưởng nằm làm thơ bên chiếc máy tính mới. Ảnh: Đào Thọ

Một ngày trời lạnh giá, chúng tôi đến bản Can (xã Tam Thái - Tương Dương). Con đường nhỏ chạy loanh quanh dẫn đến ngôi nhà sàn nằm sâu trong hẻm nhỏ. Những người dân nơi đây vốn đã quen với Lương Thưởng - “người tật nguyền làm thơ” nên rất rành rọt chỉ dẫn đường giúp chúng tôi. Phía dưới gầm nhà sàn, một chiếc giường nhỏ được đặt ngay chính giữa là “không gian sáng tác” của Thưởng.

Thấy khách vào, bà mẹ già tất tả chạy đi lấy bộ quần áo mới thay cho anh. Một bên tay không còn cử động được, đôi chân đã teo lại chỉ bằng hai cây nứa. Xung quanh là sổ sách ngổn ngang và một chiếc máy vi tính còn dang dở mấy câu thơ anh vừa viết. Phải nhờ sự giúp đỡ của mọi người anh mới có thể gượng dậy dựa lưng vào chiếc chăn để nói chuyện với chúng tôi.

Trong câu chuyện thân tình Thưởng bảo rằng, anh sinh ra cũng bình thường như bao đứa trẻ khác. Tuổi thơ anh bây giờ anh vẫn còn nhớ như in bởi đó là quãng đời đẹp nhất. Đó là những ngày cùng chúng bạn trong bản lên rừng bẫy chim, xuống suối câu cá, xúc nòng nọc. Khu học lớp 3 trường làng Lương Văn Thưởng được biết đến là một cậu học trò thông minh với nét chữ đẹp lại có năng khiếu văn chương. Ấy vậy mà vừa được một học kỳ, Thưởng bỗng lên cơn sốt. Những thứ lá cây rừng vẫn không hạ được cơn sốt quái ác ấy. “Những đêm lên cơn co giật của nó khiến cả nhà lo lắng nhưng đành chịu vì lúc ấy trạm xá ở xa đường lại khó đi” - mẹ anh đứng bên nuốt nước mắt cho hay.

Từ đó, chân tay anh càng ngày càng teo lại và đến bây giờ chỉ còn một cánh tay còn có thể cử động. Anh ngậm ngùi nói rằng, lúc đầu sợ lắm cứ không mệt là cố đứng dậy tập đi. Nhưng đi lần nào lại ngã lần ấy và cuối cùng đành nằm một chỗ. Nỗi nhớ bạn, nhớ trường khiến Thưởng buồn vô hạn. “Nằm mãi cũng chán, mọi việc đều phụ thuộc vào mẹ. Từ miếng ăn, tắm rửa nếu không có mẹ chắc mình cũng chẳng làm được gì. Nhiều khi nghĩ đời thật bất công tại sao lại đem tai họa giáng xuống đầu mình chứ” - Thưởng ngậm ngùi.

Mẹ anh chẳng lên nương rẫy được, hàng ngày chỉ quây quẩn trong nhà để lo cho đứa con tật nguyền. Miếng cơm manh áo đều dựa vào người em trai Lương Văn Thuận và mấy đồng trợ cấp ít ỏi của Thưởng. Sinh sau anh mấy năm nhưng nom Lương Văn Thuận đã già hơn hẳn so với tuổi 32 của mình. Sau một quãng thời gian phục vụ trong quân đội, anh xuất ngũ trở về quê cưới vợ và sinh được 2 người con xinh xắn. Tưởng cuộc sống đã yên lành ai ngờ tai họa lại ập đến. Vợ Thuận mắc bệnh hiểm nghèo qua đời để lại cho anh và người mẹ già 2 đứa con thơ cùng người anh trai tật nguyền.

Người mẹ chuẩn bị bữa ăn cho Thưởng. Ảnh: Đào Thọ
Người mẹ chuẩn bị bữa ăn cho Thưởng. Ảnh: Đào Thọ


Bữa ăn đến, người mẹ bưng ra một khay thức ăn đặt lên bàn. Chiếc thìa được nối thêm một đoạn nứa dài là dụng cụ để Thưởng dùng tay còn lại xúc ăn. Nhìn anh vất vả xúc từng miếng cơm đưa vào miệng chúng tôi không khỏi thương cảm. Cánh tay trái ấy đối với anh mà nói là cả một tài sản lớn bởi cũng nhờ nó anh có thể xúc ăn, viết thơ. “Ban đầu tập viết tay trái thật khó khăn, viết mãi mà không ra chữ nhưng không viết cũng không được sợ quên mất mặt chữ. Được quyển vở nào là hì hục viết, mỏi quá lại nghỉ nên bây giờ mới được như thế này đấy” - Thưởng vừa nói vừa đưa cuốn vở với những nét chữ nguệch ngoạc khoe với chúng tôi.

Nói về việc đến với thơ, Lương Văn Thưởng cho hay, ngày trước còn đi học anh rất thích đọc thơ. Chẳng ai dạy cho nên anh phải tự mày mò. Đến bây giờ anh cũng chẳng còn nhớ mình đã làm được bao nhiêu bài thơ nữa, chỉ biết trong các cuốn vở học sinh đầy những bài ngắn dài. Thử nhờ người gửi tác phẩm của mình đi, khi nghe tin có hai bài được đăng trong tạp chí “Quê hương tôi” của Nhà xuất bản Văn hóa Dân tộc, Thưởng mừng đến rơi nước mắt. Những vần thơ viết về quê hương, làng bản của anh như thấm vào lòng người. “Quê tôi xứ Nghệ vùng cao/ Ruộng này nuôi lớn biết bao lớp người/ Quanh năm chim hót em cười/ Rừng cây hoa lá xanh tươi bốn mùa/ Chợ phiên nhộn nhịp bán mua/ Trái cây rau, củ thi đua nhau trồng”. Giản dị và mộc mạc thôi nhưng đó chính là tâm hồn của một người con gửi nỗi lòng vào trang viết.

Những vần thơ cứ thế theo anh đi mãi. Anh tâm sự rằng, nếu không có thơ chắc anh buồn đến chết mất. Làm thơ rồi đẩy lên mạng xã hội facebook cũng là một niềm vui để anh có thêm bạn bè tâm sự. Rồi những nhà hảo tâm cũng từ đó biết về anh nhiều hơn, họ gửi tặng anh những món quà giúp cuộc sống gia đình bớt đi phần nào khó khăn. “Chiếc máy vi tính này và cả cái xe lăn mới kia nữa đều là quà của các nhà hảo tâm gửi tặng. Bây giờ mình có thể tha hồ vào mạng để trao đổi chuyện thơ ca với mọi người rồi. Thời gian này mình đang học cách làm các clip để đăng trên trang youtube, hy vọng sẽ thu hút được nhiều lượt xem” - anh hồ hởi khoe.

Chúng tôi chia tay khi cơn mưa phùn đã bắt đầu đổ xuống. Lương Văn Thưởng lại quay về miệt mài bên chiếc máy tính với những vần thơ và hy vọng của mình. Bản làng đã lên đèn sáng rực.

Đào Thọ

tin mới

Du lịch

Khát vọng phát triển du lịch miền Tây

(Baonghean.vn) - Miền Tây Nghệ An tiếp tục được quan tâm định hướng phát triển du lịch với các chương trình, dự án nhằm mang lại thu nhập và nâng cao mức sống cho người dân theo tinh thần Nghị quyết số 39 của Bộ Chính trị về xây dựng và phát triển tỉnh đến năm 2030, tầm nhìn đến năm 2045.

Phụ nữ Thái ở Kỳ Sơn xoay xở giữ nghề truyền thống

Phụ nữ Thái ở Kỳ Sơn xoay xở giữ nghề truyền thống

(Baonghean.vn) - Nghề dệt thổ cẩm ở bản Buộc (xã Bắc Lý, huyện Kỳ Sơn) có từ trăm năm nay. Và ngày nay, phụ nữ Thái ở bản Buộc hàng ngày vẫn cần mẫn bên khung cửi, tìm cách thay đổi mẫu mã, làm ra các sản phẩm mới để thích ứng với thị trường, giữ nghề truyền thống…

Độc đáo chợ phiên Nga My

Độc đáo chợ phiên Nga My

(Baonghean.vn) -Chợ phiên Nga My  (Tương Dương) là một điểm đến hấp dẫn đối với đông đảo du khách trong và ngoài vùng. Bởi đây không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa mà còn là nơi gặp gỡ, giao lưu văn hóa của đồng bào.

Những 'cây cao bóng cả' giữ gìn bản sắc văn hóa truyền thống ở miền Tây Nghệ An

Những 'cây cao bóng cả' giữ gìn bản sắc văn hóa truyền thống ở miền Tây Nghệ An

(Baonghean.vn) - Được ví như những người “truyền lửa” thắp sáng những giá trị bản sắc văn hoá các dân tộc thiểu số, hiện những người cao tuổi ở miền Tây xứ Nghệ vẫn ngày đêm trao truyền những giá trị văn hoá của dân tộc mình với mong ước bảo tồn, gìn giữ cho muôn đời sau.

Ông Lang Vi Tịnh kể chuyện xưa của dòng họ cho cháu gái của mình. Ảnh Thành Chung

Chuyện về một dòng họ nổi tiếng ở miền Tây Nghệ An

(Baonghean.vn) - Ở  miền núi tỉnh Nghệ An, dòng họ Lang Vi được xem là "danh gia vọng tộc" với 3 đời liền có thành viên giữ chức Tri phủ phủ Tương Dương. Sau Cách mạng Tháng Tám đến nay, dòng họ Lang Vi cũng đã và đang có nhiều đóng góp trong công cuộc xây dựng quê hương, đất nước.

Phó Chủ tịch Quốc hội Trần Quang Phương thăm cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Thông Thụ và hộ nghèo ở Quế Phong

Phó Chủ tịch Quốc hội Trần Quang Phương thăm cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Thông Thụ và hộ nghèo ở Quế Phong

(Baonghean.vn) - Chiều 30/7, trong chương trình công tác tại Nghệ An, Thượng tướng Trần Quang Phương - Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội đã đến thăm, động viên cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Thông Thụ, huyện Quế Phong và hộ nghèo tại xã Thông Thụ, huyện Quế Phong.

Điểm tái định cư

Người dân vùng lũ Kỳ Sơn thấp thỏm chờ tái định cư

(Baonghean.vn) - Cơn lũ quét lịch sử vào tháng 10/2022 đã khiến hàng trăm hộ dân Kỳ Sơn bị mất nhà cửa. Sau gần 1 năm chờ đợi, người dân vùng lũ vẫn chưa có nơi ở mới, nhiều hộ buộc phải dựng nhà tạm để sống trong khi mùa mưa lũ lại sắp cận kề.

Lê rừng

Xã vùng cao Kỳ Sơn vào mùa thu hoạch lê rừng

(Baonghean.vn) - Những ngày này, nhiều hộ dân ở xã Tây Sơn (huyện Kỳ Sơn) đang vào mùa thu hái mắc coọc (lê rừng). Đây là một loại cây ăn quả đặc trưng của đồng bào người Mông nên rất được người mua ưa chuộng.

Lãnh đạo tỉnh Nghệ An dự Lễ khánh thành cầu dân sinh ở bản biên giới

Lãnh đạo tỉnh Nghệ An dự Lễ khánh thành cầu dân sinh ở bản biên giới

(Baonghean.vn) - Sáng 14/7, đồng chí Hoàng Nghĩa Hiếu - Phó Bí thư Tỉnh ủy tới dự Lễ khánh thành cầu dân sinh bản Phà Mựt và khởi công cầu dân sinh bản Nhôn Mai, xã Nhôn Mai, huyện Tương Dương. Đây là các công trình do lực lượng Bộ đội Biên phòng Nghệ An kêu gọi, xây dựng hỗ trợ người dân vùng biên.

Niềm vui của 35 hộ đồng bào Đan Lai ở Con Cuông

Niềm vui của 35 hộ đồng bào Đan Lai ở Con Cuông

(Baonghean.vn) - Giữa những ngày nắng gắt, 35 hộ đồng bào Đan Lai ở bản Bá Hạ, xã Thạch Ngàn, huyện Con Cuông bất ngờ đón niềm vui khi được nhận quà tặng từ đoàn công tác chính quyền các cấp và tấm lòng hảo tâm của Nhóm thiện nguyện Niềm tin.

Nghề 'bế' gừng thuê ở Na Ngoi

Nghề 'bế' gừng thuê ở Na Ngoi

(Baonghean.vn) - Gừng là một trong những loại cây trồng chủ lực ở Na Ngoi (Kỳ Sơn). Trong mùa thu hoạch gừng, lao động trên địa bàn chủ yếu đi làm ăn xa, nhiều hộ đồng bào Mông đã thuê người Thái, Khơ Mú ở các địa bàn lân cận để "bế" (thồ - PV) gừng từ nương rẫy, vận chuyển về bãi tập kết.

Hội Nguyên – điểm du lịch mới ở miền Tây Nghệ An

Hội Nguyên – điểm du lịch mới ở miền Tây Nghệ An

(Baonghean.vn) -  Được đưa vào khai thác từ năm 2022, điểm du lịch Hội Nguyên ở xã Yên Thắng, huyện Tương Dương có sức hút đối với nhiều người. Về đây, du khách được hòa mình vào sông nước, núi rừng và có được những giờ phút thư giãn, trải nghiệm thú vị.
Hơ-Mông (H’mông), Mông, Mèo: Đọc, viết sao cho đúng?

Hơ-Mông (H’mông), Mông, Mèo: Đọc, viết sao cho đúng?

(Baonghean.vn) -  Là tộc người đã định cư ở Việt Nam hơn 400 năm, với số dân gần 1,4 triệu người, đông thứ 8 trong các dân tộc ở Việt Nam, nhưng tộc danh của người Mông vẫn chưa được công chúng hiểu và đọc , viết cho đúng. Ở Việt Nam, người Mông thường được gọi là “Hơ-Mông” hoặc “Mèo” ; còn trên các văn bản viết, người ta có khi viết “H’mông”, HMông, có khi lại viết Mông, Mèo. Như vậy, đâu mới là cái tên đúng nhất về dân tộc này và vì sao lại có những cách gọi , đọc, viết khác nhau như vậy? Bài viết dưới đây của một người Mông giải thích rõ về điều này.
Mùa nước đổ dưới chân Puxailaileng

Mùa nước đổ dưới chân Puxailaileng

(Baonghean.vn) - Thời điểm này đang vào mùa nước đổ ở Puxailaileng. Bà con bước vào vụ sản xuất mới trên những thửa ruộng bậc thang. Cuộc sống, sinh hoạt và cảnh sắc dưới “nóc nhà” miền Tây xứ Nghệ hiện lên như tranh vẽ, làm xao xuyến bất cứ ai khi ghé thăm.
ff

'Trốn nắng' ở vùng sinh thái Con Cuông

(Baonghean.vn) - Dòng sông Giăng xanh mát, thác nước Khe Kèm như mát xa vào thân người tắm ở giữa vùng rừng Con Cuông (Nghệ An) là những điểm đến lý thú để du khách "trốn nắng" hiệu quả trong mùa Hè. Đến đây du khách còn được thưởng thức nhiều món ăn đặc sắc do đồng bào chế biến và hòa mình vào tiếng khèn, khắc luống cùng điệu múa sạp sôi động.
Động lực mới phát triển miền Tây

Động lực mới phát triển miền Tây Nghệ An

(Baonghean) - Động lực mới với chính quyền và người dân nơi miền Tây Nghệ An khi Quốc hội phê duyệt Nghị quyết về “Đề án tổng thể phát triển kinh tế - xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi giai đoạn 2021-2030” và Chính phủ cũng đã ban hành nghị quyết triển khai thực hiện.
Món rêu đá ngày Tết

Hấp dẫn, thơm ngon món mọc rêu đáy sông gói lá chuối ngày Tết

(Baonghean) - Từ nhiều đời nay, rêu đá ở dưới đáy các sông, suối trên thượng nguồn sông Lam được người dân miền núi xứ Nghệ xem như một loại thực phẩm phục vụ đời sống hằng ngày. Đặc biệt đối với đồng bào người Thái, rêu đá còn được dùng để chế biến ra nhiều món ăn truyền thống, ngon và đặc sắc trong dịp lễ, Tết.